THỨ HAI TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN Mt 9,18-26 "Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con." (Mt 9,21) Bài chia sẻ của Cha Chánh Xứ Giuse

"Đức Giê-su quay lại thấy bà thì nói:

"Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con."

Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa."(Mt 9,21)

Đoạn Tin Mừng  này gồm hai phép lạ. Thánh Matthêo ghi lại vắn gọn. Dưới ngòi bút của Thánh Marcô thì câu chuyện sinh động hơn nhiều. Qua hai phép lạ này, chúng ta học được hai bài học rất cụ thể cho cuộc sống chúng ta.

1. Bài học đầu tiên là bài học về đức tin.

Cả hai người  được thụ hưởng phép lạ trong bài Tin Mừng hôm nay đếu là người  có niềm tin mạnh.

Ông trưởng hội đường có đứa con gái. Nó đã chết. Chính ông xác định như thế. Khi Chúa Giêsu nói nó không chết mà chỉ ngủ thôi thì đám đông nhạo cười Ngài.  Ở đây chúng ta thấy đức tin của vị kỳ mục rất mạnh. Trước sự ra đi của đứa con. Tất cả mọi phương thế trần gian đã chào thua. Lịch sử chưa bao giờ nói về một người  đã chết được sống lại. Chính Chúa Giêsu cũng chưa cho ai sống lại từ cõi chết  vậy mà ông chạy đến với Chúa, ông nói chắc ăn như bắp: “Xin Ngài đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống lại” (Mt 9,18). Vâng, chỉ cần Ngài đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống lại. Và quả đúng như lời ông tin. “Ngài cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy”( Mt 9,25).

Còn người  đàn bà mắc bệnh loạn huyết:

Bệnh đã rất nặng vì đã chữa trị suốt 12 năm mà không khỏi. Khi được nghe biết Chúa xuất hiện bà tin là bà sẽ được khỏi  “Tôi chỉ cần sờ được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu!" (Mt 9,20).Và đả xảy ra đúng như vậy.

Chúa Giêsu cũng xác nhận cả hai trường hợp được thụ hưởng phép lạ của Chúa là nhờ “Đức tin".

Đức tin là một yếu tố rất cần thiết để Chúa thực hiện những việc lạ lùng cho chúng ta. Nhưng đức tin chỉ có khi chúng ta hoàn toàn biết ký thác cuộc đời của chúng ta cho Chúa.

Một bà già đã có tuổi đi từ Buffalo đến thăm con gái tại Cleveland trên một chiếc tàu chở khách.

Khi tàu đang chạy giữa biển thì bão tố xảy đến. Ai nấy đều hốt hoảng, lo sợ. Duy chỉ có mình bà tỏ ra rất bình tĩnh. Bà tinh lặng ngồi cúi đầu cầu nguyện.

Sau khi trận bão đi qua, nhiều người đến hỏi vì sao bà có thể giữ được thái độ bình tĩnh trong cơn nguy biến như vậy. Bà đáp:

- Tôi có hai người con gái. Một đứa đã qua đời đang ở với Chúa trên Thiên Đàng, còn một đứa ở Cleveland. Trong cơn bão tố, tôi không biết mình sắp gặp đứa nào trước. Nếu phải qua đời, tôi sẽ gặp đứa ở thiên thượng, còn nếu bình yên vô sự thì tôi sẽ gặp đứa đang ở Cleveland. Cả hai đều là con yêu dấu của tôi, dù gặp con nào tôi cũng vui mừng sung sướng cả. Vì vậy, trong cơn nguy biến, tôi chỉ chờ đợi mà không lo sợ chút nào.

2. Bài học thứ hai: Sự khiêm nhường.

Người khiêm tốn là người biết sống với cái chân, cái thật của mình. Mình có thế nào thì mình quyết sống như vậy.

Mẹ Têrêsa đã từng nói: "Sự khiêm nhường cao quý nhất là khi ta nhận thức rằng, mình không là gì cả. Ta chỉ là một hạt bụi nhỏ nhoi giữa thế giới rộng lớn này, một hạt bụi được Thiên Chúa gìn giữ bằng tình yêu. Nếu sống khiêm nhường, không gì có thể làm ta thay đổi, dù lời khen, lời chê. Ai chỉ trích không làm chúng ta nản lòng, ai khen tụng, chúng ta không tự mãn. Con đường khiêm nhường sẽ làm ta nên giống Đức Giêsu hơn.  Kiêu căng tàn phá tất cả. Theo mẫu gương Chúa Giêsu là bí quyết để sống hiền lành và khiêm nhường trong lòng.

Ngày xưa Án Tử làm tướng nước Tề, một hôm đi thi hành việc quan, có tên đánh xe theo hầu. Vợ tên đánh xe dòm qua khe cửa, thấy chồng mình tay cầm cái dù, tay cầm giây cương, mặt vênh váo ngước mặt lên trời, dương dương tự đắc. Lúc chồng về đến nhà, nàng liền xin với chồng để bỏ nhà ra đi. Chồng hỏi:

- Tại làm sao? Nàng nói:

- Án Tử, người vừa gầy vừa thấp bé nhỏ nhoi làm đến chức tể tướng của nước Tề, danh tiếng lừng lẫy khắp thiên hạ, thế mà thiếp xem ông ấy vẫn có ý khiêm nhường như chưa bằng ai. Còn như chàng, cao lớn đẫy đà như thế mà cũng chỉ mới làm được một tên đánh xe tầm thường, hèn hạ, thế mà thiếp xem chàng đã ra dáng lấy làm vinh hạnh tưởng không ai bằng nữa. Nên thiếp xin bỏ chàng, thiếp đi.

Từ hôm ấy, tên đánh xe bỏ được cái bộ vênh váo, chữa được cái tính nông nổi. Án Tử thấy thế lấy làm lạ liền hỏi. Tên đánh xe đem việc nhà kể lại, Án Tử bèn cất cho làm đại phu.

Sự khiêm nhường được biểu lộ không những qua sự nhận biết thân phận thiếu thốn, bất lực của bản thân, mà còn được diễn tả qua thái độ bên ngoài. Với ông trưởng hội đường là người có thế giá trong xã hội. Một người  như ông mà lại đến quỳ mọp dưới chân của ông "Anh thợ mộc" tầm thường thì kể cũng lạ. Thế mà Tin Mừng ghi: "Vừa thấy Đức Giêsu, ông sụp lạy dưới chân Người"(Mt 9,18). Còn với người đàn bà Tin Mừng cho biết: Sau khi bị phát hiện, giữa thanh thiên bạch nhật, bị lọt thỏm vào giữa đá đông gồm đủ mọi hạng người. Vậy mà Tin Mừng ghi: "Bà phủ phục dưới chân Chúa và tỏ bày tất cả mọi sự." Chẳng ai hiểu được chuyện này trừ bà. Việc Chúa làm phép lạ cho bà nào có ai biết đâu. Bà hiểu rất rõ điều đó vì phép lạ xẩy ra hoàn toàn bí mật….chỉ có bà và Chúa Giêsu biết. Thái độ khiêm nhường ấy đã làm Chúa xúc động. Chúa cảm thấy có một sức mạnh từ trong con người của Ngài xuất ra.

Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết sống khiêm nhường noi gương Chúa. Amen.

Video

Bài viết liên quan