Thứ tư tuần 2 Mùa Chay Mt 20, 17-28 Bài chia sẻ của Cha Đaminh

Lời Chúa Mt 20, 17-28

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: "Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại".

Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: "Bà muốn gì". Bà ta thưa lại: "Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài". Chúa Giêsu đáp lại: "Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?" Họ nói với Người: "Thưa được". Người bảo họ: "Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được".

Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: "Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ.

Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người".

Đó là lời Chúa.

Suy Niệm

Bước theo con đường của Chúa Giêsu, đường yêu thương phục vụ, đường xả kỷ vị tha!

Trong tác phẩm Những Người Lữ Hành Trên Đường Hy vọng, Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận kể về chứng từ của cô Sophie Berdanska. Vì túng nghèo, cô phải đi làm thuê cho một gia đình Do Thái tên là Merston. Công việc của cô là chăm sóc mấy đứa con của ông chủ. Biết Sophie là người Công giáo, ông chủ đặt điều kiện là cô “không được giảng đạo” cho con cái ông. Tối hôm ấy, Sophie lấy một miếng giấy nhỏ ghi ít chữ vào đó rồi bỏ vào huy chương ba cô trối lại và đeo vào cổ. Các con ông chủ nhiều lần đòi coi huy chương ấy, nhưng cô không cho. Nhờ sự chăm sóc tận tâm của Sophie, các con ông Merston càng ngày càng ngoan ngoãn giỏi giang. Ít năm sau, các con ông lần lượt đau nặng. Cô Sophie tận tình lo lắng phục vụ lũ trẻ, và chúng lần lượt được bình phục. Nhưng vì quá tận tâm lo cho chúng, Sophie kiệt sức và qua đời. Ít lâu sau, ông Merston tình cờ mở chiếc huy chương nàng để lại và đọc được hàng chữ trong mảnh giấy trong đó: “Khi người ta cấm tôi nói về đạo của tôi, tôi quyết sống đạo trước mặt họ như một chứng tích hùng hồn”. Chợt hiểu ra tất cả và cảm phục Sophie, cả gia đình Merston sau đó đã xin theo đạo! Sophie là người đã hiểu và bước theo con đường vương giả của Chúa Giêsu, đường yêu thương phục vụ, đường xả kỷ vị tha!

Trong đời sống, mọi người quan niệm người lớn luôn là người được gắn bó với chức tước, quyền lợi, và địa vị… và như vậy, người lớn là người được người khác phục vụ, và rất nhiều người tìm cách để đạt được những điều này với nhiều hình thức tiêu cực.

Thật vậy trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đề cập đến cái chết của Ngài, như một con đường tất yếu phải đi qua. Giữa lúc mọi người đang thán phục về những lời rao giảng và các phép lạ của Ngài, giữa lúc mọi người đang chờ những điều phi thường hơn nữa, thì Chúa Giêsu lại tuyên bố: “Con Người sẽ bị nộp cho các Thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án xử tử Ngài”.

Khi loan báo về cái chết của mình, Chúa Giêsu muốn nối kết nó với sứ mệnh của Ngài. Sứ mệnh của Ngài chỉ được thực hiện bằng con đường sự chết. Người ta chống đối Ngài, giết chết Ngài vì đời sống lời nói và việc làm của Ngài là một tố cáo tội ác của con người.

Trong khi đó các Tông Đồ chưa hiểu được sứ mệnh của Chúa Giêsu, các ông nghĩ rằng Chúa Giêsu sắp thành lập nước It-ra-en, nên các ông bắt đầu tranh giành quyền lực địa vị. Hai người con ông Dêbêđê có lẽ cũng mang tư tưởng đó, khi nghĩ rằng Chúa được vinh quang thì các ông cũng được vinh quang theo nghĩa trần thế,  chính trong bối cảnh đó, Chúa Giêsu dạy các ông về nước Thiên Chúa và Nước Trần gian, và về cách cư xử của những người lớn trong nước đó. Trong nước Trần gian người làm lớn lấy quyền mà trị dân, bắt dân phục vụ mình. Còn trong nước Thiên Chúa người làm lớn là làm đầy tớ, càng làm lớn thì càng phải phục vụ. “Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em”. Chúa Giêsu đã hướng các ông đến mầu nhiệm thập giá, con đường yêu thương thể hiện qua tinh thần khiêm nhu phục vụ. Đó là con đường mà Chúa Giêsu khai mở để cứu độ nhân loại.

Mỗi người Kitô hữu chúng ta trong mùa chay đều được mời gọi sống tinh thần phục vụ như Đức Kitô. Muốn thế phải có một quyết tâm sống như người tôi tớ. Thân phận người tôi tớ thì cái hiện hữu duy nhất là sống cho và sống vì người khác. Sống như thế cũng đồng nghĩa với quên mình, với chết đi cho bản thân, để sống cho người khác. Sống phục vụ như Đức Kitô cũng có nghĩa là vâng lời, vâng lời đến chết và chết trên thập giá.

Người Kitô hữu đích thực cũng không thể tránh được số phận ấy, là chứng nhân của Đấng đi ngược dòng đời, họ cũng không thể thoát khỏi những chống đối. Cái chết âm thầm, từng giây từng phút chống lại tội lỗi và sự dữ là điều tất yếu trong cuộc sống người môn đệ Chúa Kitô, có chết như thế họ mới biết rằng mình đang đi con đường của Chúa Kitô, con đường dẫn tới sự sống đích thực.

Lạy Chúa Giêsu, xin dạy mỗi người chúng con gương khiêm nhường phục vụ như Chúa, tiến bước trên con đường yêu thương để đến với Chúa trong vinh quang đích thực.Amen

 

Video

Bài viết liên quan