Thứ Sáu tuần 11 thường niên Mt 6, 19-23 "Hãy tích trữ những việc lành phúc đức với lòng mến" (Cha Phó Đaminh)

Ngày kia có một người gặp một vị tu hành đi qua làng, người này vội chạy theo và nài xin vị tu hành :

- Xin ngài cho tôi viên ngọc quí trong bị của ngài.

Vị tu hành ngạc nhiên hỏi lại :

- Sao lại hỏi xin tôi viên ngọc quí ?

Người kia liền thưa :

- Tối hôm qua tôi nằm mơ thấy có một ông tiên bảo tôi là, sẽ có một vị tu hành kia, mang theo một viên ngọc quí, đi ngang qua làng anh, nếu xin được viên ngọc quí ấy, thì anh sẽ là người sung sướng nhất trên đời này. Ngài tu hành, nên đâu có cần đến những thứ phàm tục này. Vậy xin ngài thương tôi và gia đình tôi, cho tôi viên ngọc quí của ngài để tôi nuôi sống con cái tôi.

Vị tu hành đáp :

- Quả thực tôi không có viên ngọc nào cả.

Và để cho người kia tin vị tu hành đưa bị của ông ra cho người kia xem. Mở bị ra, người kia sáng mắt lên rồi hô to :    

- Đây thôi, viên ngọc quí khổng lồ như thế này mà ngài nói là không có. 

Vị tu hành ngạc nhiên nói:

- Đó là cục đá mà ông nói là viên ngọc à? Cục đá này tôi lượm khi xuống suối uống nước đó. Nếu ông muốn thì tôi biếu  ông đó. 

Người kia sung sướng cầm viên ngọc trong tay, cám ơn vị tu hành rối rít, rồi chạy về nhà, trong lòng thầm nghĩ, thế là  từ nay mình sẽ không còn vất vả, cầy sâu cuốc bẫm nữa, mà nghiễm nhiên trở thành nhà phú hộ. Ý tưởng mình sẽ được giầu sang phú quí nhờ viên ngọc, đã khiến cho người kia không biết cất giữ viên ngọc ở đâu, vì để ở chỗ nào ông ta cũng sợ bị mất. Do đó chỉ còn cách là giữ nó trong mình. Nhưng giữ nó trong mình thì chẳng còn làm được việc gì, kể cả việc ngủ nghỉ nữa, vì ngủ thì cũng sợ người khác lấy mất.

Sau một đêm thức trắng để giữ viên ngọc, người kia cảm thấy có ngọc cũng chẳng sung sướng gì, vì thế sáng hôm sau, ông cầm viên ngọc đi tìm vị tu hành để trả lại. Người này gặp vị tu hành đang nằm ngủ thật ngon  lành dưới một gốc cây. Rón rén  đến bên cạnh vi tu hành, người kia lên tiếng:

- Thưa ngài, tôi xin trả lại ngài viên ngọc mà ngài đã cho tôi hôm qua, vì tôi thấy có nó, tôi cũng chẳng sung sướng gì, mà còn khổ nữa là khác. Xin ngài cho tôi viên ngọc khác của ngài, viên ngọc đã làm cho ngài được thảnh thơi, ngủ rất ngon lành, dù chỉ là ở dưới gốc cây, viên ngọc đã làm cho ngài được  sự siêu thoát, sự siêu thoát đã khiến cho ngài sẵn  sàng cho tôi viên ngọc quí kia, mà không một chút tiếc xót.

Mẩu truyện trên đây giúp chúng ta hiểu phần nào lời căn nhặn của Chúa Giêsu, được thánh Mathêu ghi lại và phụng vụ trích đọc trong thánh lễ hôm nay :" các con đừng tích trữ cho mình kho tàng dưới đất....nhưng các con hãy tích trữ cho mình một kho tàng ở trên trời."

Lời Chúa hôm nay cho thấy, Đức Giêsu đã khuyên các môn đệ hãy lo tích trữ những của cải trên trời, nơi đó mối mọt không tài nào đục khoét được cũng như không ai lấy mất đi. Gia tài đó được tích trữ qua hành động yêu thương, sự sẻ chia bác ái vô vị lợi.

Sứ điệp Lời Chúa cũng mời gọi mỗi chúng ta hãy hướng về quê trời như là mục đích tối hậu của mình. Muốn được như thế, ngay giây phút này, chúng ta hãy tích trữ những việc lành phúc đức với lòng mến ngang qua những nghĩa cử bác ái, liên đới, cảm thông và yêu thương anh chị em đồng loại. Đây chính là kho tàng không thể mối mọt nào đục khoét được.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con trong khi lo tìm kiếm của cải vật chất phần xác, thì cũng biết tìm kiếm của cái trên trời. Xin cho chúng con làm mọi việc vì lòng mến Chúa và yêu người chân thành, để những việc ấy thật sự có giá trị cứu chuộc linh hồn chúng con. Amen.

Video

Bài viết liên quan