Thứ hai tuần 15 thường niên Mt 10,34 - 11,1 "Sự bình an đó chính là Chúa Kitô trong cuộc sống" Bài chia sẻ của Cha Phó Đaminh

Chuyện kể rằng: Một hôm, Chúa Giêsu hiện ra cho hai trong số các môn đệ của Ngài, đưa họ đến đầu một đường rồi trao cho mỗi người một cây thánh giá giống nhau và nói: "Mỗi người các con hãy vác thánh giá này và đi đến cuối đường trước mặt, Thầy sẽ đợi các con ở đó ". Nói xong, Chúa biến đi. Và hai môn đệ bắt đầu vác lấy thánh giá của mình.

Người thứ nhất xem ra vác nhẹ nhàng, chân rảo bước mỗi lúc một nhanh. Nội trong ngày, anh đã đến cuối đường và vui mừng gặp Chúa Giêsu đã đứng chờ sẵn ở đó.

Còn người thứ hai thì mãi chiều hôm sau mới đi hết con đường, xem ra anh mệt mỏi, không còn vác, nhưng kéo lê thánh giá mỗi lúc một nặng thêm, làm anh gần kiệt sức. Vừa gặp Ngài, anh phàn nàn ngay:

"Chúa đối xử bất công quá, Chúa cho con cây thánh giá nặng, còn anh kia Chúa cho thánh giá nhẹ, nên anh đã đến trước con lâu như vậy".

Gương mặt vui tươi của Chúa bỗng trở nên nghiêm nghị, Ngài nói:

"Này con, Ta không đối xử bất công đâu, hai cây thánh giá giống nhau và nặng như nhau. Con đừng trách thánh giá nặng nhẹ, nó trở nên nặng là vì tâm hồn con ngay từ đầu và trong suốt quãng đường Ta đã chỉ, con luôn than phiền và càng than phiền thì thánh giá càng trở nên nặng nề. Người bạn đồng hành của con đến trước vì tâm hồn lúc nào cũng tràn đầy yêu thương.

Phải chăng, vì Tin Mừng là giá trị cao quý nhất cho nên nếu cần thì người ta phải dám từ bỏ tất cả những thứ khác để đổi lấy nó, để sống cho và sống hạnh phúc

Hôm nay, Đức Giêsu tuyên bố một câu xem ra rất nghịch lý: “Anh em đừng tưởng Thầy đến đem bình an cho trái đất; Thầy đến không phải để đem bình an, nhưng để đem gươm giáo.

Tôi nhớ lại câu nói của Người La mã xưa nói rằng: "Ai muốn hòa bình thì hãy chuẩn bị chiến tranh Nói cách khác, hòa bình không tự nhiên mà có, phải chiến đấu mới có hòa bình".

 Quả vậy, Thầy đến để gây chia rẽ giữa người ta với cha mình, giữa con gái với mẹ, giữa con dâu với mẹ chồng. Kẻ thù của mình chính là người nhà" (Mt 10, 34-36). Thoạt nghe, chúng ta thấy xem ra có vẻ mâu thuẫn, bất thường và khó hiểu. Tuy nhiên, đi vào chiều sâu của vấn đề, chúng ta mới thấy sáng tỏ một chân lý, đó là: chỉ có bình an đích thực khi chấp nhận sự thật; chấp nhận loại trừ những sai quấy. Bao lâu ta còn để cho sự ác, bất công, gian dối lộng hành, thì bấy lâu chúng ta không có bình an, nếu có, cũng chỉ là thứ bình an giả tạo.

Bình an của Chúa là bình an nào? Nói đến hòa bình là hoàn cảnh không có chiến tranh, nhưng nói đến bình an là nói đến một trạng thái tâm hồn ổn định trong tư thế an toàn, không bị chao đảo Sự bình an mà Chúa Giêsu đem đến cho tâm hồn chúng ta là kết quả một cuộc chiến đấu lâu dài, một chọn lựa khó khăn: Ai yêu cha mẹ hơn Thầy thì không xứng đáng với Thầy không vác Thập giá mình mà theo Thầy thì không xứng đáng với Thầy Ai cố giữ mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai liều mạng sống mình vì Thầy thì sẽ giữ được nó.

Và Vì Tin Mừng đòi hỏi người ta phải chọn lựa theo hay không theo, nên nó có thể gây nên chia rẽ ngay giữa những người thân, kẻ không theo chống lại những người theo.

Khi đã chọn lựa đúng, chọn Chúa, thì đức tin sẽ đem đến sự bình an thật trong tâm hồn Đó là sự bình an của Chúa Nhưng để giữ được sự bình an đó, chúng ta  phải chiến đấu liên tục suốt đời

Người Tông Đồ thừa sai là người đem Tin Mừng, tin bình an đến cho mọi người Ai tiếp dón những sứ giả bình an đó, tiếp đón Tin Mừng bình an đó là đón tiếp chính Chúa Kitô Sự bình an đó chính là Chúa Kitô, là có Chúa Kitô trong cuộc sống

Lạy Chúa, Xin đổ tràn tình yêu Chúa xuống trên chúng con, để chúng con là khí cụ bình an đến với anh chị em chung quanh chúng con. Amen

Video

Bài viết liên quan