Thứ Ba tuần 8 thường niên Mc 10,28 –31 Bài chia sẻ của Cha Đaminh

Lời Chúa Mc 10,28 –31

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy?"

Chúa Giêsu trả lời rằng: "Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất".

Đó là lời Chúa.

Suy Niệm

THEO CHÚA TA ĐƯỢC GÌ?

Henri Dunant, người sáng lập hội Chữ Thập Đỏ và là người đầu tiên nhận giải thưởng Nobel Hoà bình năm 1901, đã sống những ngày cuối cùng của cuộc đời trong lãng quên, nghèo khổ. Khi ông qua đời, người ta đọc được trong chúc thư của ông một câu thơ như sau: "Hoặc tôi là môn đệ của Đức Giêsu Kitô giống như các tín hữu của thế kỷ đầu tiên, hoặc tôi không là gì hết".

Từ một thương gia giàu có với tham vọng duy nhất là kiếm được tiền của càng nhiều càng tốt, Henri Dunant đã đánh đổi tất cả để được trọn vẹn trở thành môn đệ của Đức Kitô qua công tác phục vụ những người đau khổ.

Bài Tin Mừng hôm nay tiếp liền những lời dạy của Chúa Giêsu cho các môn đệ về sự nguy hiểm của tiền của. Sau khi người thanh niên rời lìa Chúa, vì anh ta không thể từ bỏ của cải, Chúa Giêsu đã nói: "Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa". Ở đây rõ ràng Chúa Giêsu sử dụng kiểu nói khuyếch đại như người Ðông phương thường dùng để kích thích sự chú ý. Hình ảnh con lạc đà chở nặng trên mình cho thấy sự say mê dính bén tiền của là một ngăn trở không cho con người trở thành môn đệ đích thực của Chúa Giêsu.

Nghe đến đây, các môn đệ hiểu được sự nguy hiểm của tiền của, tuy nhiên, nó đã làm cho các ông hoang mang, bởi vì khó như thế thì có lẽ không ai vào được! Vì vậy, Phêrô đã đứng lên thay lời anh em và thưa với Đức Giêsu rằng: “Thế thì ai có thể được cứu?”; “Và chúng con đã bỏ mọi sự để đi theo Thầy thì được gì?”. Để giải thoát cho các ông về sự lo lắng này, Đức Giêsu đã mặc khải cho các ông biết: đối với loài người thì không thể làm được, nhưng đối với Thiên Chúa thì hoàn toàn có thể. Vì ơn cứu độ đến từ Thiên Chúa chứ không phải đến từ cố gắng hay phấn đấu thuần túy của con người. Nhân đây, Đức Giêsu cũng nói rõ để các môn đệ nhận ra những ân huệ mà Chúa ban cho những ai trung thành với Ngài, đó là sự sống đời sau.

Đối với các môn đệ, Chúa Giê-su đòi hỏi phải từ bỏ ngay cái thâm sâu của cuộc hiện hữu. Đối với con người, gia đình và của cải vật chất là yếu tố cần thiết để sinh sống và làm việc. Chúa Giê-su đòi hỏi các môn đệ Người, phải từ bỏ ngay cả cái lẽ sống này để chấp nhận một lẽ sống khác, đó là vì Người.

Như vậy Người tự đặt mình như cha mẹ, anh chị, em... cho những người vì Người từ bỏ mọi gắn bó vật chất. Do đó họ sẽ gặp được trong Đức Ki-tô gia đình đông đảo của Người, sự giầu sang vô biên của Người, nhưng đồng thời có sự đau khổ, bách hại vì Đức Ki-tô, song chỉ tạm thời thôi.

Người kitô hữu hôm nay sống ở thế kỷ hai mươi mốt cũng có lúc nghĩ về cái mất, cái được của việc một đời theo Giêsu. Chúa Giêsu đòi chúng ta đặt mọi sự dưới Ngài và sau Ngài. Điều đó kéo theo những từ bỏ đớn đau, những thập giá thầm lặng. Theo Giêsu, chúng ta thấy mình phải bỏ thế gian với bao quyến rũ. Theo Giêsu, chúng ta thấy mình không thể chiều theo cái tự nhiên. Nhưng theo Giêsu, chúng ta được điều lớn hơn cả.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết trung thành đi trên con đường Chúa đã đi, để chúng con gặp được Chúa là nguồn bình an, hạnh phúc ở cuối con đường cuộc đời trần gian. Amen.

Video

Bài viết liên quan