Tin tức

10 07

Thứ Năm tuần 14 thường niên Mt 10, 7-15 Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. Bài chia sẻ của Cha Đaminh

Thứ Năm tuần 14 thường niên Mt 10, 7-15

Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không

Một câu chuyện được mẹ Têrêsa kể lại trước khi mẹ đi vào thế giới vĩnh hằng:

Một buổi tối nọ, tôi ra ngoài và đón nhận bốn người ăn xin, một trong số họ đang trong tình trạng nguy kịch. Tôi báo với người cùng đi là hãy chăm sóc ba người kia, còn tôi sẽ mang người đó về nhà, đặt lên giường, nhưng mắt người đó đã nhắm nghiền, tuy vậy nụ cười vẫn trên môi, nắm lấy bàn tay tôi và cô ta thốt lên “cảm ơn”, sau đó nhắm mắt và ra đi vĩnh viễn.

Tôi không thể làm gì hơn nhưng tự hỏi lòng mình: “Tôi sẽ nói gì nếu như tôi trong tình trạng giống như cô ta?”. Và tôi cũng tự trả lời rất đơn giản: “Tôi sẽ phải cố gắng làm mọi cách để mọi người chú ý đến mình và cho tôi ăn, tôi sẽ nói tôi lạnh, đau đớn…”.

Nhưng cô ta đã cho tôi thấy nhiều hơn nữa, đó là tình yêu, sự cảm kích của mình. Cô ta chết với một nụ cười sung sướng.

Sau đó, có lần tôi đón nhận một người đàn ông từ một ống cống, nửa người của anh ta đã bị ruồi nhặng phá hoại. Sau khi mang anh ta về nhà, anh ta chỉ nói: “Tôi đã sống như một con thú và tôi sắp chết như một thiên thần, đã được yêu mến và chăm sóc”, sau đó anh chết vẫn với nụ cười trên môi.

Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không những ủy thác việc rao giảng Tin Mừng cho các môn đệ, Ngài còn muốn đời sống các ông phù hợp với lời giảng dạy. Nội dung cốt yếu của sứ điệp không do quyết định tự do hoặc sáng kiến của người rao giảng, mà là do chính Chúa Giêsu ấn định, đó là Nước Trời. Người được sai đi với tư cách là thừa tác viên phải thi hành đúng như Chúa đã truyền. Ngài mời gọi họ dấn thân sống đầy đủ mỗi ngày lý tưởng truyền giáo và lý tưởng của người môn đệ. Ðiều quan trọng phải nhớ là hành trang của nhà truyền giáo khi theo Chúa Giêsu là lời của Ngài và đời sống nghèo khó của Ngài. Tất cả những sự khác phải được coi là dư thừa, nhiều khi còn là ngăn trở cho việc truyền giáo.

Là những người theo Chúa, chúng ta trở thành những sứ giả của Chúa ở trần gian này. Nhiệm vụ của chúng ta là chuyển giao sứ điệp và loan báo tình thương Chúa cho những người chúng ta gặp gỡ. Nội dung của công việc rao giảng Nước Chúa và những dấu chỉ kèm theo là giải phóng con người khỏi bệnh tật, sự dữ và chết chóc.

Chúa muốn những kẻ được sai đi kiên trì với sứ mệnh đã lãnh nhận, không gì có thể làm cho họ bỏ cuộc. Lòng tin tưởng tín thác vào Chúa, sẽ giúp cho người được sai đi biết sống khó nghèo hơn bản thân và quảng đại với anh em xung quanh. Rao giảng Tin mừng không phải là cơ hội để hưởng lợi lộc vật chất, nhưng là một sứ mệnh cần được chu toàn với lòng quảng đại để cho đi nhưng không và cho đi mãi mãi.

Lạy Chúa, xin cho chúng con ý thức rằng hành trang của người truyền giáo là sự nghèo khó, để chúng con mãi tin tưởng và cậy trông vào Chúa, để tâm hồn chúng con được tự do loan truyền tình yêu Chúa mà không bám chặt vào vật chất, không vướng víu tình cảm, nhưng luôn mang bình an và sức sống cho những người chúng con gặp gỡ.